The Soda Pop
Tin nhắn xếp hình
.Xtgem.com

Game online mobile

Thế Giới Giải Trí Trên Mobile Của Bạn


Bạn đang đọc truyện online hay trên  di động tại  wapsitechuotnhat84.xtgem.com! Chúc bạn có những giây phút online vui vẻ


Lễ cưới dự định tổ chức sau 1 tháng….
Nhà Nhím….
_Thưa cô, cậu Duy tới ạ!
_Chị bảo anh ấy chờ em chút….

Nhím xuống thấy Ken đang nhìn chăm chú vào bức tranh treo tường…
_Em xin lỗi bắt anh đợi!
_Em đi sinh nhật với anh nhé!
Nó lại nhớ tới 7 năm trước….cũng là một bữa tiệc sinh nhật
_Trưởng phòng kinh doanh của công ty….cùng học đại học với anh….
_Vâng….Mà anh này….
_Sao?
_Anh có thể nói với em như ngày xưa không?Em thấy anh xa lạ quá…
_7 năm mà em…nhiều thứ cũng thay đổi rồi….Ken nói kiểu châm biếm….
Ken làm nó đau quá….anh ghét nó..anh đã không còn là Ken ngày xưa nữa rồi…..

Nhà hàng Vạn Tuế…
_Hey Duy!
_Chào mọi người….
_Mày đến muộn thế!Làm mấy em người mẫu cứ hỏi tao suốt!
_Mày….
Rồi Ken nhìn sang Nhím…
_Vợ chưa cưới của tao, Quỳnh……Còn đây là Phong, bạn anh…
_Chào anh !
_Tao còn tưởng mày không biết yêu ai chứ!Sắp cưới rồi cơ?
Rồi nhìn sang Nhím:
_Em giỏi thật đã kìm chân được con ngựa này!
Bất chợt thấy Ken đưa vội món quà vào tay Phong không muốn anh nói tiếp nữa….
Nhím nhìn anh khó hiểu…
_Hey, Ken….
Ken dẫn nó tới chỗ một nhóm người…có lẽ là bạn thân của anh ấy…. nó không quen những người này…..Một người kéo Ken vào hỏi nhỏ nhưng vẫn đủ để nó nghe thấy:
_Ai đây?Lại bồ mới ak?
_Vớ vẩn, vợ…..
_Mày đùa ak?
_Tao không đùa, nói nhỏ thôi kẻo cô ấy nghe thấy…..
Giới thiệu với mọi người đây là Quỳnh….vợ sắp cưới của Ken….
_Rất vui được gặp các bạn….Nó nhẹ nhàng nói….
_Ủa!Mà hai người yêu nhau từ bao giờ mà không thấy mày giới thiệu rồi đùng phát cưới luôn?
Nhím đang không biết trả lời sao thì Ken đã nói:
_Cô ấy vừa từ Mỹ về….bọn tao yêu nhau từ ngày cấp 3…..
_Ak!Thì ra cô bé đã làm mày điêu đứng đây hả?
_Mày cứ nói vớ vẩn…..
Một cô gái nhẹ nhàng hỏi nó:
_Bạn là Trịnh Như Quỳnh..?
_Vâng…Mình không biết bạn….
_Mình biết bạn qua tin tức thôi…công nhận thiết kế của bạn đẹp thật đó….Câu chuyện đó khiến bao nhiêu người tò mò không ngờ hôm nay mình khám phá được…Thiết kế dành cho Ken đúng không?Anh Ken hạnh phúc ghê!
Nó đỏ mặt không nói gì….Trong khi Ken cũng không hiểu câu nói đó…..vì cậu vừa đi công tác nước ngoài mấy tháng…..Nhưng khi nhìn thấy chiếc vòng trên tay cô bạn cậu mới hiểu được phần nào….chiếc khuyên tai của cậu và hình ngôi sao giống mặt đá đã tặng cho Nhím….Chẳng lẽ Nhím vẫn chưa quên mình sao?_Ken thầm nhủ….
Nhà hàng được thuê trọn…bữa tiệc rất đông người…bất chợt nó thấy Linh đang ngồi cùng một anh chàng khác rất thân mật….
Lặng lẽ nó ra chỗ Linh
_Linh cho mình nói chuyện một chút nhé….
_Quỳnh!Quỳnh về bao giờ vậy?
_Mình mới về….
_Linh với anh Ken sao lại thế này?
_Thế là sao?
_Mình nghĩ hai người yêu thương nhau lắm cơ mà….
_Từ ngày quay về mình đã không thể thay thế được Quỳnh…Quỳnh biết không?Ngay hôm mình trở về anh ấy đã nói không yêu mình nữa…Anh ấy nói có Quỳnh rồi…Quỳnh ra đi, mình vẫn cố gắng nhưng không thể…..
_Nhưng anh ấy giờ đang rất hạnh phúc….
_Sao Quỳnh nói thế?
_Ngày mình mới về vô tình gặp anh ấy, anh ấy đã giới thiệu bạn gái….
_Từ trước tới giờ, ngoài Quỳnh, anh ấy không yêu ai…..7 năm nay Quỳnh biết anh ấy thế nào không?Anh ấy cặp với bao cô gái nhưng không ai anh ấy coi là người yêu cả…Tất cả chỉ như trò chơi….Anh ấy sáng tới công ty tối thì vũ trường…..Ken bây giờ rất khác với Ken mà mình đã biết…Bạn đi, anh ấy dường như muốn trốn tránh tất cả…Hai bác thì đi suốt, nhờ mình khuyên bảo anh ấy nhưng mình đâu thể..anh ấy không nghe mình…
_Quỳnh đến đây với?
_Anh Ken…..
_2 người quay lại ak?Cũng đúng thôi..không thể để anh ấy sống mãi như thế được…
_Chuyện dài lắm….bọn mình sắp kết hôn…..là đính ước của 2 gia đình….

Nhím gọi điện cho lũ bạn thân, thời gian qua bạn bao nhiêu việc cũng chẳng gặp được chúng nó…
Gặp nhau đi tao có chuyện cần nói với tụi mày…..
_Ở đâu?
_Tràng Tiền Plaza nhé, 1 tiếng nữa….


Tràng Tiền plaza
4 đứa..vẫn thân thiết nhưng do công việc không còn hay tụ tập như trước…
_Tao sắp lấy chồng
_Hả?
3 đứa còn lại hét lên….
_Mày đùa ak?
_Tụi mày nhìn tao giống đùa không?
_Bao giờ?
_Tháng sau…
_Rút cục mày có coi tụi tao là bạn không?Chuyện như thế này mà giờ mới nói….
_Tao vừa biết cách đây 1 tuần!
_Trời mày kết hôn kiểu gì vậy?
_Lấy ai?
_LÊ BẢO DUY
_What?_lại 6 con mắt nhìn nó….
Ý mày là anh Ken…
Nó gật đầu….
_Làm lành rồi ak?
_Không
_Tại sao cưới?
_Đính ước…..
_Mày biết thế này người ta gọi là gì không?Duyên phận….rút cục mày cũng không dời xa được anh ấy…7 năm chạy trốn vẫn chẳng là gì…..
_Mày có hạnh phúc không_Boo hỏi nó giọng vẫn đều đều….
_Tao không biết…Ken giờ khác lắm…anh ấy hận tao…anh ấy giờ sống khác lắm....Ken bây giờ không còn yêu Nhím nữa…..
_Thế tại sao mày vẫn kết hôn?
_Có lẽ tao phải trả giá…tao nợ anh ấy…..
_Đã bao giờ mày nghĩ anh ấy chưa bao giờ hết yêu mày không?Cá tính của Ken không phải ai bắt ép gì cũng làm…trừ phi anh ấy muốn….

Cuối năm mọi việc vốn đã bận rộn lại phải chuẩn bị cho lễ cưới…Ken giờ là tổng giám đốc tập đoàn Duy An…Dù mới tốt nghiệp nhưng những chiến lược phát triển anh đưa ra đã đưa tập đoàn tới những thành công mới…..Theo thường niên tập đoàn Duy An tổ chức một buổi tổng kết cuối năm….gồm các đối tác, nhân viên…và cả giới báo chí nữa…

Trung tâm hội nghị quốc gia….
Mọi người đã đến khá đông đủ…các nhân viên trẻ thì đều trưng diện vì tổng giám đốc của họ rất xuất chúng nhưng chưa có ý chung nhân…biết đâu sẽ là cơ hội???
Ở đâu đó một nhóm người bàn bạc….
_Nghe nói hôm nay chủ tịch cũng tới!
_Chủ tịch ak?Có khi nào chủ tịch trực tiếp tới đâu…
_Nghe phòng thư ký nói hôm nay sẽ công bố tin tức gì đó……
Rồi mọi người bắt đầu ổn định khi nghe tiếng người điều hành buổi lễ:
_Xin mọi người chào đón sự xuất hiện của chủ tịch…..
Tiếng vỗ tay vang lên….
Chủ tịch bước ra cùng phu nhân…tổng giám đốc đi đằng sau cùng một cô gái…..Cô gái thật sự rất xinh, khuôn mặt thanh tú, mái tóc mềm xoăn dài….làn da trắng hồng….cô mặc một chiếc váy dạ tiệc dài chấm gót…..
Bắt đầu có lời bàn tán:
_Ai đi cùng tổng giám đốc thế kia?
_Uh, chưa từng gặp qua…nhìn xinh dữ mày ha?
_Mày biết chiếc váy kia không?Mẫu mới từ Pari đấy…..Giá tiền lên tới 7 số 0 và con số đầu tiên đương nhiên không phải là số 1?
_Trời!Sao biết tài thế!
_Liệu có phải trợ lý mới không?
_Cũng không rõ…..
_Mày ơi, tao thấy cô gái này rồi…..
_Là ai?
_Một lần cô ấy tới văn phòng gặp tổng giám đốc nhưng không gặp…lúc sau tổng giám đốc về biết cô ấy đến cũng ra ngoài luôn….
_Đây là trưởng phòng thiết kế của Rubi mà, dạo này lên báo suốt đấy….



Sau đó, Tổng giám đốc lên phát biểu…..
Anh bước trên đó, Ken vẫn như xưa, phong thái toát lên sự tự tin, lạnh lùng…. Nhưng sao nó thấy cô độc quá….Anh gần ngay trước mắt mà sao xa nó thế??Nó không thể hồn nhiên kéo tay anh cùng đi tới những nơi nó thích…đi cùng nhau giờ đây chỉ như nghĩa vụ….không quan tâm, không có sự chia sẻ….phải chăng đó là bi kịch chính nó dựng lên?
Bài phát biểu kết thúc…bữa tiệc chính thức bắt đầu…
Nó phải cùng Ken đi chúc khách mời…..
Rất nhiều người khen nó khiến nó ngại mãi chỉ biết cảm ơn….Nhưng nó không biết người bên cạnh thì tự hào biết bao….
Ken tới chỗ một người đàn ông trung tuổi, nói nhỏ với Nhím:
_Ông Trung là đối tác lớn của công ty.Chúng ta đang chuẩn bị bàn bạc về hợp đồng mới…

_Chào ông ạ!
_Chào cậu…bữa tiệc hôm nay tuyệt quá….
_Cảm ơn sự có mặt của ông!Xin giới thiệu đây là vợ chưa cưới của tôi…Trịnh Như Quỳnh…
_Rất vui được gặp ông ạ!
_Rất vui được gặp cô….cậu có cô vợ đẹp quá…Xin hỏi đây là tiểu thư nhà nào?
_Dạ cô ấy là con gái của bác Trịnh Khôi….tập đoàn Rubi…
_Ủa!Thế cháu không nhận ra ta sao?_Ông hỏi Nhím
_Cháu xin lỗi cháu không nhớ…..
_Ta quên mất khi gặp cháu mới hơn 10 tuổi…ta là bạn của ba cháu….nhưng cũng lâu lắm không gặp ông ấy…ông ấy vẫn khỏe chứ?
_Dạ cảm ơn bác, ba cháu vẫn khỏe….
_Nghe bạn bè nói ba cháu có đứa con gái tài giỏi lắm giờ mới biết cháu….
Thế giờ chúng ta là chỗ quen biết rồi không phải khách khí nữa nhé!
Duy cười:
_Vâng, thưa bác!

_Thưa tổng giám đốc, chủ tịch mời anh cùng chị Quỳnh ra gặp mặt ạ!
_Tôi biết rồi…..
Ken nói với ông Trung
Xin lỗi bác tụi cháu phải đi!
_Uh, lúc khác ta sẽ tới thăm cha cháu…
_Dạ vâng_Quỳnh đáp_Chào bác ạ!

Có tiếng của người điều hành buổi tiệc vang lên:
_Xin mọi người chú ý, chủ tịch có điều muốn thông báo….

_Trước tiên tôi xin cảm ơn những vị khách quý đã đến với buổi tổng kết của công ty hôm nay, cảm ơn sự ủng hộ của quý vị trong suốt thời gian qua, tiếp đó là cảm ơn mọi nhân viên đã nỗ lực vì sự phát triển của công ty…..Sau đây tôi xin trân trọng thông báo một tin quan trọng.Con trai tôi sẽ kết hôn sau một tháng nữa…..
Ở dưới có tiếng xì xào…thế là tổng giám đốc đã hết thời hạn độc thân rồi…nhiều người vỡ mộng…
_Và đây là vị hôn thê của con trai tôi_Hai người cùng bước ra trong sự ngỡ ngàng của mọi người……Trịnh Như Quỳnh….Và sau lễ cưới tôi sẽ bàn giao luôn tập đoàn cho Duy quản lý…mong mọi người giúp đỡ……

Có tiếng ồn ào, hình như có người muốn phỏng vấn…..Chủ tịch ra hiệu đồng ý trả lời câu hỏi….
_Xin hỏi sao ông lại đưa ra quyết định chuyển giao tập đoàn nhanh thế ạ?
_Con trai tôi đã chứng tỏ nó có thể làm được…tôi muốn mình được nghỉ ngơi…..
_Về vị hôn thê của tổng giám đốc, đó chẳng phải là tiểu thư của Rubi sao?
_Anh khá tinh tường đấy….Đúng thế!
_Xin hỏi anh Duy, đám cưới này có vẻ rất bất ngờ, từ trước tới giờ không thấy cô Quỳnh xuất hiện trong bất kì hoạt động nào của Duy An và cũng không có bất kì tin tức nào về quan hệ của anh và cô ấy!Phải chăng đây đơn thuần chỉ là sự kết thân của hai tập đoàn lớn….
Duy hơi bất ngờ trước câu hỏi này, anh định trả lời thì đã thấy Nhím giữ tay nói nhỏ: “Anh để em”…..Ken khẽ gật đầu…..
_Trước tiên tôi xin cảm ơn sự quan tâm của mọi người đến chúng tôi….cuộc hôn nhân của chúng tôi chính xác là xuất phát từ tình yêu… Về việc tôi không xuất hiện trong bất cứ hoạt động nào của Duy An thì chắc mọi người cũng biết 7 năm nay tôi ở bên Mỹ…vừa về nước được 3 tháng…Hơn nữa với sự phát triển của 2 tập đoàn chúng tôi thì dù không có cuộc hôn nhân này, chúng tôi vẫn đứng vững….
_Nhưng không thể phủ nhận khi 2 người kết hôn, lợi ích đem lại là rất lớn….
_Vâng…..nhưng tình yêu của chúng tôi còn quan trọng hơn lý do anh đưa ra rất nhiều…..
_Bất cứ ai cũng có thể nói như cô….
Nó nhìn Ken…..
_Thực ra đây là chuyện riêng, nhưng nếu quý vị quan tâm tôi sẽ nói ra…Tôi và anh Duy yêu nhau từ những ngày học trung học….tình cảm đó đẹp hơn tất cả mọi thứ…..nhưng do một chút hiểu lầm, chúng tôi đã nói lời chia tay…tôi sang Mỹ….7 năm sau quay về, cả 2 đều không yêu một ai khác….để tình cảm của ngày xưa vẫn nguyên vẹn..thậm chí còn hơn trước…..Quay về với nhau, có lẽ đó là duyên phận……Chắc mọi người cũng đã có câu trả lời cho nhân vật đằng sau thiết kế “Tinh vân”….
Nhím cười….Cũng để lại cho người bên cạnh ngờ ngàng…..
Đúng là vợ sếp lợi hại quá mà….phóng viên cũng không làm khó xử được…lần này chắc anh chàng phóng viên ấy phải tức chết mất…Nhân viên công ty bàn tán…..

Bữa tiệc kết thúc……2 đứa đứng chào khách….
Trên đường về:
_Cảm ơn em!
_Về chuyện gì?
_Về chuyện phóng viên!
_AK!Không có gì đâu…chỉ vì tình thế lúc ấy em nói dễ dàng hơn anh thôi…anh đừng để ý….
Ngay hôm sau, rất nhiều tờ báo đã đăng tin về cuộc hôn nhân của chúng nó…..2 tập đoàn lớn….2 con người xuất sắc……Không biết có phải vô tình, thông tin ấy đã hạ gục khá nhiều đối thủ cạnh tranh với 2 gia đình…cuộc hôn nhân này cũng là 1 sự bảo đảm cho sự hậu thuẫn mạnh về vốn của 2 tập đoàn……
Lễ cưới được diễn ra đúng theo dự định….nó có hạnh phúc không khi cả 2 đều cố làm đau nhau…..Buổi tiệc diễn ra long trọng trong sự chúc phúc của mọi người, người ta ngưỡng mộ coi đó là một câu chuyện tình yêu cổ tích…nhưng ai biết được đằng sau cuộc hôn nhân ấy là rất nhiều…rất nhiều nước mắt…
Buổi lễ kết thúc, hai đứa lên chuyến bay sớm nhất về Đà Lạt…..
Sao Đà Lạt buồn thế?Hay là do con người chẳng thể vui?Trở về lần này, nó thực sự không muốn…Đà Lạt với nó là những kỷ niệm ấu thơ…của cô bé ngày nào…..là ước mơ…là tình yêu ấy…nó muốn chúng nó quay lại như ngày xưa nhưng có lẽ….không thể…………
Ken không còn quan tâm nó nữa….giữa nó và anh giờ chỉ còn lại một chữ hận….7 năm….sao anh không thể yêu một ai khác…sao anh không thể quên nó đi…tại sao phải dày vò bản thân như thế????Anh muốn nó phải đau như anh đã từng đau….cuộc sống vốn công bằng mà…
Nó lên đỉnh Lang biang nghe nói đây là chứng nhân cho một câu chuyện buồn…nhưng cũng là một tình yêu đẹp……….cảm giác trơ vơ và lẻ loi khiến nó khẽ rùng mình…tại sao ta phải thu mình trong vỏ ốc, tại sao phải chôn giấu tình cảm ấy?có lẽ đã là định mệnh…thời gian cũng chẳng làm nó quên được anh….Sợi dây chuyền ấy nó chưa từng tháo ra…phải chăng sợi dây đó đã gắn chặt số phận của hai con người?


Quay lại trang trước
Thống kê truy cập

online tren wap
Hôm nay:1
Tổng số:142
Copyright(c) Huỳnh Lâm

Email: lamhien863@gmail.com

Download các game online mobile với nhiều độ phân giải màn hình khác nhau được cập nhật hàng ngày, các tin nhắn xếp hình lãng mạng